Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

Hãy trung thực và tử tế đó là một lời nhắn nhủ của bạn đang sống và làm việc tại Đức

Tâm sự và chia sẻ của một giáo viên dạy tiếng Đức hiện đang sinh sống ở Đức. Blog gia sư tiếng Đức Hà Nội xin chia sẻ đến quý vị.
Gần 8 năm sinh sống, học tập và làm việc tại Đức đã góp phần không nhỏ vào việc định hình và hoàn thiện tính cách con người mình. Có thể nói Đức là nơi mình thực sự được "va chạm" với cuộc sống. 19 năm trước đó ở Việt Nam, mình luôn được sống trong sự bao bọc của gia đình, chỉ có biết đến ăn và học. Còn ở bên này, mình phải tự học-cách-sinh-
tồn, vì nếu không sẽ nhanh chóng bị bỏ lại phía sau.

Có những giá trị sống mình đặc biệt đề cao là sự trung thực, trách nhiệm cao với công việc và sự đúng giờ. Những điều này mình học được từ những đồng nghiệp người Đức mà mình từng tiếp xúc. Dù có làm bất cứ công việc gì, ở bất kì vị trí nào, mình cũng luôn ghi nhớ những giá trị sống đó.

Đầu năm học, mình nhận được một món quà từ một học sinh người Đức trong lớp. Em ý có nói đó là món quà từ chị gái của em ý ở bên Mỹ để thể hiện sự biết ơn đối với cô giáo của em trai mình. Đó là một lọ nước hoa Burberry. Khi mình hỏi lọ nước hoa này em mua bao nhiêu tiền, thì em ý có thật thà đưa hóa đơn cho mình xem, là gần 100 Euro. Mình có nhờ em ý chuyển lời cảm ơn của mình đến chị gái, nhưng rất tiếc là mình không thể nhận món quà này. Trường mình có một quy định là giáo viên không được nhận bất cứ món quà nào từ học sinh hay phụ huynh, nếu nó có giá trị trên 5 Euro. Tuy nhiên khó xử ở một chỗ, là em học sinh đó không muốn nhận lại món quà, vì ở đất nước em ý, việc từ chối nhận quà là một sự "xúc phạm" đối với người tặng. Mình có thể vứt món quà đó vào xọt rác, chứ em ý không nhận lại dù mình có giải thích như thế nào.

Ở một đất nước nào đó khác, có thể việc này rất đơn giản, tuy nhiên ở trường hợp này, mình phải nhờ sự can thiệp của thầy hiệu trưởng. Thực sự thì thầy có thể "genehmigen" (thông qua) cho mình để mình nhận món quà này một cách hợp pháp, với điều kiện mình hứa sẽ không vì thế mà nâng đỡ học sinh này. Không cần suy nghĩ, mình từ chối lời đề nghị này. Với lương giáo viên mình nhận được, mình đủ sức mua những món đồ giá trị hơn thế, một khi mình muốn. Đối với mình, tất cả học sinh đều được coi trọng như nhau và sẽ được hỗ trợ hết sức tùy theo khả năng tiếp thu của mỗi người. Vậy nên, một giải pháp cuối cùng là nhà trường sẽ bán đấu giá lọ nước hoa đó trên mạng, và dùng số tiền đó đóng góp cho quỹ của trường.

Trước đây làm ở Munich Airport cũng vậy, có một quy định là nhân viên không được nhận bất cứ món quà nào từ đối tác trị giá trên 5 Euro. Trong một lần dự lễ khánh thành đường bay của hãng Ukraine International Airlines, CEO của sân bay có được hãng tặng một hộp quà và đã mở ngay trước mặt báo chí rồi giơ lên cho mọi người thấy đó là một chiếc đồng hồ lưu niệm.

Không ai là không mong muốn sống trong sự công bằng, đối xử bình đẳng và yêu thương. Nhưng thay vì mong chờ người khác, hãy bắt đầu từ chính mình. Hãy trung thực và tử tế!

 
Scroll to top